Categories
Hai người điên giữa kinh thành Hà Nội

V – Hai người điên giữa kinh thành Hà Nội

V – Hai người điên giữa kinh thành Hà Nội | Văn xuôi

Tuấn và Điệp bắt đầu gọi bà Phủ bằng me. Bà Phủ cũng bắt đầu gọi hai người bằng con.

Mỗi lần gọi bà Phủ là me, được bà Phủ gọi là con, Tuấn và Điệp đều sung sướng thấy như mình đã là chồng chính thức của Hoàng Lan.

Hôm nay trời rét khan. Lại là ngày giỗ Hoàng Lan, mười tư tháng một.

Lệ thường vẫn cúng giỗ vào buổi tối, buổi chiều đi thăm mộ.

Tuấn nói với bà Phủ:

– Thưa me, hôm nay me có đi thăm mộ?

Bà Phủ trả lời:

– Có chứ! Cả bốn mẹ con ta cùng đi.

Chiều, Tuấn, Điệp, bà Phủ và Hoàng Diệp đem vàng, hương, hoa đi thăm mộ Hoàng Lan.

Trông bốn người đi trên con đường xuống nghĩa trang, ai dám bảo không là một gia đình?

Hoàng Diệp nói:

– Hôm chị Lan mất, giời mưa rét kia chứ me nhỉ?

Bà Phủ đáp:

– Được cái hôm sau đưa đám thì tạnh.

Hoàng Diệp quay sang nói với Tuấn và Điệp:

– Hôm ấy nhiều vòng hoa trắng lắm kia, hai anh ạ! Của các chị em bạn học với chị Lan ấy mà!

Tuấn đáp:

– Người như thế… thì nghìn vòng hoa trắng cũng chưa kể là nhiều.

Hai người

Điệp không nói gì, chàng đang tưởng tượng đến đám ma người yêu mà bùi ngùi. Một chiếc xe tang sơn trắng đi từ từ, đi âm thầm bởi những bước uể oải của hai con ngựa trắng có khoác áo trắng viền đen. Tên Sà ích cũng mặc áo trắng viền đen như ngựa và như chiếc nón của hắn. Đi trước là những tên phu cũng mặc áo đội nón như tên Sà ích cầm những vòng hoa trắng hình tròn. Những vòng hoa không cầm hết, được để chung quanh áo quan phủ vải trắng. Trên nóc áo quan những cây nến trắng đương cháy rung rinh lên, rỏ lệ xuống đều đều, từng giọt lại từng giọt… Và những nén hương cháy trở cũng rơi xuống lạnh lùng. Bà Phủ xõa tóc ra, Hoàng Diệp đội mấn trắng, những người đi đưa đều mặc áo trắng. Không ai nói gì, thì nỗi thê thảm dâng lên mông mênh. Mầu trắng cứ hôn loạn lên trong trí Điệp. Biết bao nhiêu mầu trắng trong một đám ma người con gái còn trinh. Điệp tưởng chừng lúc này chàng đương theo sau chiếc xe tang ấy. Chàng cúi xuống khoanh hai tay lên trước ngực, nghiêm trang.

Điệp mải nghĩ đến nỗi đi chạm phải một người con gái qua đường. Hoàng Diệp cười ranh mãnh nói đùa:

– Anh Điệp đi khéo không chị Lan chị ấy ghen đấy.

Điệp ngẩng đầu lên, bối rối nhìn mọi người, mặt chàng đỏ chín vì thẹn.

Tuấn và bà Phủ cùng cười.

Hoàng Diệp bảo Tuấn và Điệp khi gần đến nghĩa trang:

– Tối nay hai anh phải uống rượu cho thật say nhé! Ngày giỗ… mà lại.

Điệp đáp:

– Say chứ! Tối nay thì phải say chứ!

Tuấn hỏi Hoàng Diệp:

– Thế Diệp có uống say không nào? À! Diệp có uống được rượu không nhỉ?

Hoàng Diệp lắc đầu đáp:

– Chịu thôi.

Nhưng hôm nay tôi phải chúc Diệp một chén rượu.

– Anh chúc gì nào?

Tuấn cười:

– Chúc cho Diệp chóng đắt chồng.

Điệp cũng nói:

– Tôi cũng chúc cho Diệp một chén rượu như thế. Chóng lấy chồng cho người ta lại được uống rượu chứ! Có phải không me nhỉ?

Bà Phủ gật đầu mỉm cười.

Hoàng Diệp đánh trống lảng:

– Em thì không biết. Nhưng hai anh thì phải uống cho thật say.

Quả nhiên tối hôm ấy Tuấn và Điệp say thật.

Hai người loạng choạng giắt nhau trở về phòng. Tuấn bảo Điệp:

– Lạy giời đêm hôm nay Hoàng Lan hiện về với chúng mình.

Điệp cũng bảo Tuấn:

– Ừ nhỉ! Lạy giời đêm hôm nay Hoàng Lan hiện về với chúng mình. Hoàng Lan mà hiện về thì chúng mình sung sướng biết bao nhiêu!

Tuấn mê mẩn gọi:

– Hoàng Lan! Em Hoàng Lan đấy à?

Điệp vội vàng nói tiếp:

– Vào đây với chúng anh.

Hai người chỉ kịp nhẩy lên giường, trùm chăn, là ôm nhau ngủ một giấc say sưa…

Sáng hôm sau, hai người tỉnh dậy, Tuấn hấp tấp bảo Điệp:

– Điệp ơi! Đêm qua Điệp có mơ thấy gì không? Tôi, tôi mơ thấy Hoàng Lan.

Tuấn ngạc nhiên hết sức:

– Quái nhỉ! Đêm qua tôi cũng nằm mơ thấy Hoàng Lan. Hoàng Lan xinh đẹp quá, và trinh trắng lạ lùng.

Một lát, Điệp ngậm ngùi bảo Tuấn:

– Hoàng Lan không phải là người đâu Tuấn ạ! Nàng là tiên, chắc là một hôm kia nàng hầu rượu đức Ngọc Hoàng, lỡ tay đánh vỡ chén ngọc, Ngọc Hoàng nóng giận, mới đày xuống hạ giới mười bẩy năm đó thôi.

(Còn tiếp)

Nhà Lưu niệm Nguyễn Bính

You May Also Like

More From Author

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *